Sự vâng phục thánh ý Chúa là một trong nét đẹp trong đời sống của Đức Maria và Thánh Giuse. Các Ngài đã thể hiện sự vâng phục này ngay từ khi các ngài được Chúa trao cho trách nhiệm cộng tác với Thiên Chúa trong việc thực hiện công cuộc cứu chuộc loài người.
Ngày nay chúng ta không thể hiểu tại sao Đức Mẹ phải dâng lễ tạ tội và phải được thanh tẩy sau khi sinh Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa. Tại sao việc sinh nở lại bị coi là ô uế? Dù sao Mẹ Đấng Cứu Thế đã vâng theo Luật dạy. Hơn nữa, cùng với thánh Giuse, Mẹ đã dâng Con cho Chúa trong đền thờ. Điều này Luật không buộc, nhưng Mẹ đã làm vì lòng sốt sắng.
Toả sáng giữa đời, đó là sứ mạng của mỗi chúng ta. “Chính anh em là ánh sáng cho trần gian”. Đây vừa là lời mời gọi, vừa là một mệnh lệnh mà Chúa Giêsu đưa ra cho các môn đệ.
Kính mời Quý vị độc giả hãy dành mỗi ngày, ít là 5 phút, để lắng nghe và suy niệm Lời Chúa.
Xin trân trọng gửi đến Quý độc giả các bài đọc Lời Chúa Chúa nhật V thường niên - Năm A.
Chẳng rõ Đức Giêsu đã xa gia đình, xa ngôi làng Nadarét bao lâu rồi. Nhưng hôm nay, Ngài lại trở về với hội đường của làng vào ngày sabát. Dù sao Ngài đã có danh tiếng trước đám đông, lại có môn đệ đi theo… Trở về với hội đường thân quen, Ngài được mời đọc sách thánh và giảng dạy. Nghe lời Ngài giảng, nhiều người sửng sốt ngỡ ngàng. “Bởi đâu ông này được như thế?
Giữa đám đông chen lấn chung quanh Ðức Giêsu, có những người đụng vào áo Ngài. Nhưng chỉ có một cái đụng cố ý, đụng lén như sợ bị bắt quả tang. Ðó là cái đụng của một người phụ nữ, mười hai năm mắc bệnh băng huyết, mười hai năm tìm thầy chạy thuốc mà không khỏi, mười hai năm bị coi là ô nhơ: không được đụng đến người khác, không được tham dự nghi lễ ở Ðền thờ. Người phụ nữ đụng vào áo Ðức Giêsu bằng tay và bằng lòng tin,
Trừ quỷ là việc Đức Giêsu vẫn hay làm. Bài Tin Mừng hôm nay kể chuyện Ngài trừ quỷ ở vùng đất dân Ngoại. Tài kể chuyện của Máccô được thể hiện rõ nét qua bài Tin Mừng này. Hiếm khi có câu chuyện sống động và ly kỳ đến thế! Đức Giêsu và các môn đệ vượt biển để đến vùng đất Ghêrasa.
Trong bài giảng đầu tiên trên một ngọn núi, Ðức Giêsu đã chỉ cho ta bí quyết để có hạnh phúc. Hạnh phúc thực sự là quà tặng của Thiên Chúa, nhưng con người cần sống tích cực để đón nhận. Ðược Nước Trời, được Ðất Hứa, được thấy Thiên Chúa, được Ngài ủi an, thương xót, và làm cho no thỏa: những điều đó có nghĩa là sống thân tình với Ngài,
Tối hôm ấy, thầy trò đã gặp một cơn bão như vậy. Thầy Giêsu phó thác mọi sự cho các môn đệ vốn là ngư phủ lành nghề. Thầy mệt nên ngủ say ở đuôi thuyền, ngủ trên một cái gối. Trong khi đó các môn đệ phải vật lộn với sóng gió, nước tràn đầy thuyền. Họ có vẻ mất bình tĩnh khi thấy cơn giông bão không đánh thức Thầy được. Chính họ đánh thức Thầy bằng một lời trách móc : “Thầy ơi, chúng ta chết đến nơi rồi mà Thầy chẳng lo gì sao?” (c.38). Thầy Giêsu đã thức dậy, và đã làm cho biển lặng, gió yên.
Cả ba bài đọc Phụng Vụ Lời Chúa Chúa Nhật này tạo thành một tổng thể rất hài hòa: ca ngợi hành động của Thiên Chúa đối với những người khiêm hạ bé mọn.
Thánh nữ đã có lòng đạo đức ngay từ thời niên thiếu. Ngài có tấm lòng yêu thương người nghèo. Con tim nhạy cảm của Ngài giống chúa Giêsu. Ngài hay động lòng trắc ẩn trước những nỗi sầu khổ, thiếu thốn của anh chị em đồng loại.