Thứ Tư Tuần IV - Mùa Phục Sinh

Thứ Tư Tuần IV - Mùa Phục Sinh

Lời của Ngài là lời của Cha, việc Ngài làm là việc của Cha. Chúng ta có thể gặp được Thiên Chúa một cách nguyên tuyền nơi Đức Giêsu, Đấng đã dâng hiến tất cả tự do để sống hoàn toàn tùy thuộc. Chính khi hoàn toàn tùy thuộc mà Ngài được hoàn toàn tự do. Người được sai là một với người sai mình. “Tôi và Chúa Cha là một” (Ga 10, 30). Hãy đến với Giêsu Ánh Sáng và ra khỏi những bóng tối (c.46).

Thứ Ba Tuần IV - Mùa Phục Sinh

Thứ Ba Tuần IV - Mùa Phục Sinh

“Tôi hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên” (cc. 11.15.17.18.). Và thực sự Ngài đã làm điều đó trên thập giá. Rõ ràng bảo vệ đoàn chiên là chuyện mấy chẳng dễ dàng. Nếu Đức Giêsu, người mục tử nhân hậu mà bất khuất, đã phải hy sinh mạng sống cho đoàn chiên, thì hẳn cuộc chiến giằng co phải rất là ác liệt. Kẻ thù của chiên chẳng phải là kẻ kém cỏi tầm thường. Trong cuộc chiến để bảo vệ chiên, còn có sự hiện diện của Cha. Chiên là của Cha và Cha đã giao chiên cho Đức Giêsu (c. 29). Cha và Con cùng hợp tác để bảo vệ đoàn chiên,

Suy Niem Tin Mung Mt 13,54 58

Thứ Hai Tuần IV - Mùa Phục Sinh

Khi ấy, Đức Giê-su về quê, giảng dạy dân chúng trong hội đường của họ, khiến họ sửng sốt và nói : “Bởi đâu ông ta được khôn ngoan và làm được những phép lạ như thế ?

mmQlRwXG0kcqOorCjEN94i9DxAOu pQBCFtF7HnE6ibIyDcwd8tstlpuprX p0U dlhBj8jMsIqfGFVn3z tZsq0xREIWE9YkiylfzmriQ

Chúa Nhật Tuần IV - Mùa Phục Sinh

Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Do-thái rằng : “Thật, tôi bảo thật các ông : Ai không đi qua cửa mà vào ràn chiên, nhưng trèo qua lối khác mà vào, người ấy là kẻ trộm, kẻ cướp. Còn ai đi qua cửa mà vào, người ấy là mục tử.

Ga 6 51  60 69 1

Thứ Bảy Tuần III - Mùa Phục SInh

Tại hội đường Ca-phác-na-um, Đức Giê-su đã nói : “Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời.” Nghe rồi, nhiều môn đệ của Người liền nói : “Lời này chướng tai quá ! Ai mà nghe nổi ?”

CN III PS T6

Thứ Sáu Tuần III - Mùa Phục Sinh

Khi ấy, người Do-thái tranh luận sôi nổi với nhau. Họ nói : “Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được ?” Đức Giê-su nói với họ : “Thật, tôi bảo thật các ông : nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình

"Chết vì đàn chiên" (Bài suy niệm Chúa nhật 4 Phục Sinh của Đức TGM Giuse Vũ Văn Thiên)

"Chết vì đàn chiên" (Bài suy niệm Chúa nhật 4 Phục Sinh của Đức TGM Giuse Vũ Văn Thiên)

Ngài như một mục tử dẫn dắt đàn chiên, chăm lo cho từng con chiên. Chúa Giêsu cũng lấy lại giáo huấn của Cựu ước. Điều mới mẻ ở đây, là người mục tử sẵn sàng hy sinh mạng sống và chấp nhận chết vì đàn chiên (x. Ga 10,15). Chúa Giêsu cũng khẳng định, Người đến từ Chúa Cha. Chúa Cha biết rõ Người và Người cũng biết rõ Chúa Cha. Như thế, nếu hình ảnh người mục tử trong Cựu ước biểu thị mối quan tâm của Thiên Chúa, thì nay, hình ảnh ấy đã trở nên hiện thực nơi chính Con của Ngài, Đấng đã làm người để đồng hành với con người.

Ga 6 44 51

Thứ Năm Tuần III - Mùa Phục Sinh

Khi ấy, Đức Giê-su nói với dân chúng rằng : “Chẳng ai đến với tôi được, nếu Chúa Cha là Đấng đã sai tôi, không lôi kéo người ấy ; và tôi, tôi sẽ cho người ấy sống lại trong ngày sau hết.

7chIFzBl oEwE4RBiM o u0n3MehcVC g5ljN1eVnDYkBbVPF 8SmznwJm6votqbOWB34MlxBc IJjJ9 EZ4lUuN8MM0mYw7vGszQYsh3g

Thứ Tư Tuần III - Mùa Phục Sinh

Khi ấy, Đức Giê-su nói với dân chúng rằng : “Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói ; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ ! Nhưng tôi đã bảo các ông : các ông đã thấy tôi mà không tin.

Thứ Ba Tuần III - Mùa Phục Sinh

Thứ Ba Tuần III - Mùa Phục Sinh

Khi ấy, Đức Giê-su hiện ra với Nhóm Mười Một và nói với các ông rằng : “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo. Ai tin và chịu phép rửa, sẽ được cứu độ ; còn ai không tin, thì sẽ bị kết án.

Thứ Hai Tuần III - Mùa Phục Sinh

Thứ Hai Tuần III - Mùa Phục Sinh

Sau khi Đức Giê-su cho năm ngàn người ăn no nê, các môn đệ thấy Người đi trên mặt Biển Hồ. Hôm sau, đám đông dân chúng còn đứng ở bờ bên kia Biển Hồ, thấy rằng ở đó chỉ có một chiếc thuyền và Đức Giê-su lại không cùng xuống thuyền đó với các môn đệ, nhưng chỉ có các ông đi mà thôi

Chúa Nhật III Mùa Phục Sinh

Chúa Nhật III Mùa Phục Sinh

Hai môn đệ đã tha hồ kể về niềm hy vọng đã vỡ tan, về nỗi đau. Họ không nuốt trôi được chuyện Thầy của họ là người công chính, mà phải chết như một tên tội phạm, bị Thiên Chúa ruồng rẫy. Chỉ sau khi đã lắng nghe hết mọi chuyện, Chúa mới dùng Kinh Thánh để giúp họ hiểu được biến cố vừa qua. Thầy của họ phải đi ngang qua cây cầu khổ đau và cái chết để qua bên kia cầu là sự sống vinh quang.

Thứ Bảy Tuần II Phục Sinh

Thứ Bảy Tuần II Phục Sinh

Chiều đến, các môn đệ xuống bờ Biển Hồ, rồi xuống thuyền đi về phía Ca-phác-na-um bên kia Biển Hồ. Trời đã tối mà Đức Giê-su chưa đến với các ông. Biển động, vì gió thổi mạnh. Khi đã chèo được chừng năm hoặc sáu cây số, các ông thấy Đức Giê-su đi trên mặt Biển Hồ và đang tới gần thuyền. Các ông hoảng sợ. Nhưng Người bảo các ông : “Thầy đây mà, đừng sợ !” Các ông muốn rước Người lên thuyền, nhưng ngay lúc đó thuyền đã tới bờ, nơi các ông định đến.


Các tin khác

BÀI VIẾT ĐƯỢC QUAN TÂM
THÁNH CA
HỌC HỎI LỜI CHÚA
  •   Đang truy cập 135
  •   Thành viên online 1
  •   Máy chủ tìm kiếm 5
  •   Khách viếng thăm 129
 
  •   Hôm nay 15,462
  •   Tháng hiện tại 271,851
  •   Tổng lượt truy cập 81,579,827