Chủ đề của Phụng vụ Lời Chúa Chúa nhật này có thể được gọi là “lễ tấn phong quyền lãnh đạo” qua dấu chỉ biểu tượng quyền hành là chiếc chìa khóa.
Yêu người thân cận như chính mình cũng là điều rất khó. Có bao người làm chúng ta đau khổ và bị xúc phạm. Yêu thương và tôn trọng họ đòi một sự từ bỏ mình không nhỏ. Nhưng chúng ta cũng dễ coi mình là trung tâm và qui tất cả về mình. Chúng ta lạnh lùng trước nỗi đau, thiếu sẻ chia và độc đoán, đôi khi dùng tha nhân như phương tiện lót đường để ta tiến thân. Nói chung, dù yêu Chúa hay yêu người, chúng ta cũng phải ra khỏi mình, trao đi chính mình và chấp nhận mọi hy sinh mà tình yêu đòi hỏi.
Tiệc cưới này do chính nhà vua khoản đãi với sự chuẩn bị chu đáo. Vua đã mời các quan khách từ trước, và còn mời nhiều lần sau đó. Trước những lời mời trân trọng của nhà vua, họ đã chối từ. Thái độ của quan khách thật không sao hiểu nổi. Họ chẳng sợ xúc phạm đến nhà vua khi coi chuyện đi buôn và chăn nuôi quan trọng hơn chuyện dự tiệc cưới hoàng tử (c. 5). Thậm chí có kẻ còn bắt các đầy tớ, hành hạ và giết đi (c. 6). Những khách quý bây giờ trở thành kẻ sát nhân. Họ sẽ phải chịu cơn thịnh nộ ghê gớm của nhà vua về sự xúc phạm đó.
Xin trân trọng gửi đến Quý độc giả các bài đọc Lời Chúa Chúa nhật XXI Thường niên - năm A.
Thần tượng và lý tưởng của người Kitô hữu là chính Đức Giêsu. Ơn gọi Kitô hữu là nên giống Đức Giêsu trong tư tưởng, lời nói và việc làm. Các tông đồ đã chọn Đức Giêsu làm lý tưởng. Họ đã chết để làm chứng rằng sự lựa chọn của họ là chính đáng và cao cả. Để được nên giống Chúa Giêsu là “Idol” của mình, chúng ta phải năng gặp Người.
Sau khi anh thanh niên giàu có từ chối lời mời của Đức Giêsu ông Phêrô đã đại diện anh em hỏi Thầy: “Chúng con đã bỏ mọi sự và theo Thầy. Vậy chúng con sẽ được gì?” Thầy Giêsu đã đáp lại bằng một câu trả lời khá dài. Họ sẽ được xét xử các chi tộc Ítraen, được gấp trăm về mọi sự, và nhất là được hưởng sự sống đời đời (Mt 19, 27-30). Như thế ở đây Nước Trời được coi như một phần thưởng, một sự trả công Chúa dành cho những ai dám từ bỏ hy sinh.
Thầy Giêsu dùng một hình ảnh ngoa dụ, cường điệu, để diễn tả việc người giàu khó vào Nước Trời, khó hơn con lạc đà rất to chui qua lỗ kim rất nhỏ. Dĩ nhiên lạc đà thì chẳng thể nào chui qua lỗ kim được, nhưng người giàu thì vẫn có thể được vào Nước Trời, dù rất khó khăn, “vì đối với Thiên Chúa, thì mọi sự đều có thể được” (c. 26).
Bài Tin Mừng hôm nay gồm sáu câu đối thoại qua lại giữa Đức Giêsu với một anh thanh niên giàu có. Hẳn anh ấy là một người có thiện chí, khi anh đến gặp Đức Giêsu
để hỏi về chuyện phải làm điều tốt nào để có sự sống đời đời (c. 16). Như thế sự sống đời đời là điều anh quan tâm, và anh thực sự muốn biết cách hành động để đạt đến sự sống ấy. Thầy Giêsu đã cho anh một câu trả lời đơn giản: hãy giữ các điều răn. Thầy đã kể cho anh sáu điều răn (cc. 18-19), bốn điều cấm làm và hai điều phải làm, tất cả đều liên quan đến tha nhân.
Bà khiêm tốn nhận mình chỉ là chó con, quanh quẩn dưới gầm bàn, còn người Do-thái là con cái trong nhà, được ngồi nơi bàn của chủ. Chó con đâu dám đòi ăn bánh của con cái, nhưng ai cấm chó con được hưởng những vụn bánh rơi từ bàn? Người phụ nữ khiêm tốn cũng chỉ dám xin vụn bánh thôi. Bà chỉ cần chút vụn bánh cho cô con gái mình yêu quý.
Để hỗ trợ các nhà giảng thuyết thuận tiện hơn trong việc thêm giáo lý vào bài giảng, Ban Biên tập WHĐ xin được trích dẫn những điểm giáo lý phù hợp với các bài đọc Kinh Thánh của các lễ Chúa nhật, lễ trọng theo sự theo hướng dẫn của Bộ Phụng tự và Kỷ luật các Bí tích trong Tập sách Hướng dẫn giảng thuyết được công bố qua Sắc lệnh ký ngày 29.06.2014.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Cha mẹ của các em đã đưa các em đến với Đức Giêsu, để được Ngài đặt tay trên chúng và cầu nguyện (c. 13). Họ tin phúc lành đến với con cái họ qua cử chỉ ấy. Cuối cùng, Đức Giêsu đã đặt tay trên các em nhỏ và cầu nguyện, trước khi tiến về Giêrusalem để chịu khổ nạn (c. 15).
Ba bài đọc của Chúa nhật này dâng hiến một chủ đề chung: đón tiếp muôn dân muôn nước, bất kỳ những ai bày tỏ niềm tin vào Đức Chúa, Thiên Chúa của dân Ít-ra-en.