Hôm Thứ Tư lễ Tro khai mạc Mùa Chay, mỗi người chúng ta đã nhận một chút tro trên đầu với lời nhắn nhủ: Hỡi người hãy nhớ mình là tro bụi và sẽ trở về với bụi tro.
Đối với người Do Thái, tên không phải chỉ được đặt ra để gọi một ai đó, nhưng tên gọi luôn luôn đi theo một sứ mạng.
Mỗi dân tộc hay vùng miền đều có những nét văn hóa riêng. Từ những kinh nghiệm cuộc sống người này truyền cho người kia, thế hệ này để lại cho thế hệ tiếp theo, làm nên nét văn hóa đặc trưng về nếp sống cũng như cách ứng xử trong cuộc sống.
Trong cuộc sống thường ngày, dù là ở đâu thì sự bất hòa giữa người này với người kia là điều không ai muốn, nhưng chẳng ai có thể tránh hết được.
Kinh nghiệm của cuộc sống nói với chúng ta rằng, dường như đôi khi người khác không hiểu mình, thiếu thông cảm và thiếu quan tâm đến mình.
Xin trân trọng gửi đến Quý độc giả các bài đọc Lời Chúa trong Chúa nhật II Mùa Chay - Năm C.
Ông Giôna đã phải miễn cưỡng đi đến thành Ninivê để rao giảng cho người dân ở đây biết sám hối, từ bỏ đàng tội lỗi để tránh cơn thịnh nộ của Thiên Chúa.
Chúa Giêsu là con người cầu nguyện. Người cầu nguyện lâu giờ và đôi khi cầu nguyện suốt đêm. Người cầu nguyện công khai, nhưng thường xuyên cầu nguyện một mình với Chúa Cha trong thanh vắng.
Chúng ta thường nói với nhau: ở đời ai học được chữ ngờ. Thật vậy, có những chuyện xảy đến làm chúng ta ngỡ ngàng, có khi là ngỡ ngàng vì vui sướng hoặc ngược lại ngỡ ngàng dẫn đến phiền muộn.
Chúa Giêsu lại chọn ông Lêvi, một người thu thuế làm tông đồ sao? Thật không thể tin nổi. Thật không thể chấp nhận được. Đó là suy nghĩ của tất cả mọi người Do Thái lúc bấy giờ.
Tình yêu của Thiên Chúa dành cho dân Người được sánh ví như tình thương của người cha đối với đứa con, nó mênh mông sâu thẳm, nhưng đôi khi có một chút nghiêm khắc.
Bằng trái tim nhạy bén của người phụ nữ và với tấm lòng xót thương của một người mẹ, Đức Maria đã nhận ra chủ tiệc đang gặp nguy khó.
Xin trân trọng gửi đến Quý độc giả các bài đọc Lời Chúa trong Chúa nhật I Mùa Chay - Năm C.