Thiên Chúa tạo thành con người và chuẩn bị cho mỗi người một ơn gọi, ai sống đúng với ơn gọi của mình thì có hạnh phúc thực sự và viên mãn.
Lạy Chúa Trời, bao điều tìm kiếm
Có thật con bước tiến theo Ngài
Khi mỗi ngày con chẳng tìm Chúa
Mà con tim chất chứa nhân gian.
Tình yêu và đau khổ là đôi cánh giúp con người hướng tới nguồn chân thiện mỹ đích thực.
Tạ ơn Chúa, ngàn đời tạ ơn Chúa
Con làm người, làm con Chúa toàn năng
Chúa thương con dẫu khi chẳng bằng lòng
Con ngỗ nghịch nhưng Ngài thương, thương mãi.
Đừng như thế, Ngài đừng mãi lặng thinh
Con cần Ngài hơn bình minh cần nắng
Con không muốn nhấn chìm bởi khoảng lặng
Để bóng đêm chiến thắng bóng hình Ngài.
Nhưng lòng tôi lạ lắm. Trễ một chuyến tàu nhưng tôi không trễ một chuyến hành trình tâm linh nào đó của họ cũng như của tôi. Mất một tiết học nhưng tôi vẫn kịp cho một bài học quý giá.
"Lạy Chúa, cuộc đời mỗi người chúng con là cuộc hành trình đi tìm Chúa. Xin cho chúng con nỗ lực và quyết tâm mỗi ngày để tìm và nhận ra Chúa nơi những người anh em xung quanh mình, nhất là những người đau khổ, nghèo đói, bệnh tật..."
""Nếu hạt lúa mì rơi xuống đất mà chết đi thì nó sẽ sinh ra nhiều bông hạt". Hạt lúa trong Kinh Thánh nhắc nó sự tương đồng của hạt lúa quê nhà, về phận người, về cách sống phải trổ sinh hoa - hạt cho "Chủ mùa gặt". Cách riêng với nó thì cây lúa linh thiêng lắm, chính cây lúa dạy nó nhiều bài học quý giá về sự phó thác của hạt lúa trong tay người nông dân làm gì tùy ý người chủ ấy, dùng hạt lúa để nấu thành cơm, xay thành bột hay đem gieo trồng tiếp... Cây lúa vẫn có đó và tồn tại để sống trọn vẹn Ý Chúa."
Ma-ri-a tên Mẹ đẹp vô cùng
Sê-ra-phim say đắm ở thiên cung
Con qùy gối chấp tay nhìn lên Mẹ
Mẹ mĩm cười, đưa tay con đến cùng.
Đã lâu rồi, anh Tửu không tỉnh táo như mấy hôm nay. Có lúc, tôi thấy anh lén khóc, bứt áo và nắm chặt tay mà đập vào thành giường. Tôi nghĩ, đợt nốc rượu "thập tử nhất sinh" này đã khiến anh nhận ra điều gì đó.
"Vinh danh Thiên Chúa trên trời,
Bình an dưới thế cho người thiện tâm".
“Như nai rừng mong mỏi tìm về suối nước trong, hồn con cũng trông mong được gần Ngài, lạy Chúa!” (Tv 42:2)
Vì tấm thân người tu sĩ là kết tinh dòng máu hồng của cả cha lẫn mẹ và trái tim của họ cũng được tạo nên bởi tình yêu của cả hai đấng sinh thành nên không ngạc nhiên khi người tu sĩ vẫn bị chi phối bởi tình cảm máu mủ, ruột rà. Tuy nhiên, về phương diện niềm tin, ít ai mau tìm được sự bình an và thăng bằng như người tu sĩ khi phải đối diện với sự chia ly. Có lẽ, nguồn nội lực từ đời sống thánh hiến đã gia tăng sức mạnh để giúp họ đứng vững trước mọi cảnh huống nghiệt ngã của cuộc đời.