Thứ Ba Tuần XXII Thường Niên - Năm A

Thứ Ba Tuần XXII Thường Niên - Năm A

Trong hội đường ngày hôm đó, có một người bị quỷ thần ô uế nhập. Anh ta tự nhiên la to, vì thấy mình bị đe dọa: “Ông Giêsu Nadarét, chuyện chúng tôi can gì đến ông ? Ông đến tiêu diệt chúng tôi sao?” Sự hiện diện và lời dạy quyền uy của Đức Giêsu, làm quỷ xuất đầu lộ diện. Nhưng nó sợ, muốn tránh Ngài trong cuộc chiến không cân sức.

Thứ Hai Tuần XXII Thường Niên - Năm A

Thứ Hai Tuần XXII Thường Niên - Năm A

Trong bài Tin Mừng hôm nay, thánh Luca kể chuyện Đức Giêsu đến giảng tại hội đường Nadarét, vào một ngày sa-bát (c. 16), Dù trước đó Ngài đã giảng tại Caphácnaum và nhiều nơi khác (cc. 15. 23), nhưng thánh Luca đã cố ý đặt ngay ở đầu sứ vụ công khai cuộc gặp gỡ đặc biệt này giữa Ngài với người đồng hương ở Nadarét.

Chúa Nhật XXII Thường Niên - Năm A

Chúa Nhật XXII Thường Niên - Năm A

“Lối nghĩ của anh không phải là lối nghĩ của Thiên Chúa” (Mt 16,23). Kế hoạch của Thiên Chúa vượt trên lối nghĩ của loài người. Đức Giêsu Kitô không chỉ cứu dân Ítraen, mà cứu cả nhân loại. Ngài không cứu họ khỏi nô lệ Rôma, nhưng cứu khỏi nô lệ tội lỗi. Ngài không cứu độ bằng chiến thắng, nhưng bằng thất bại và cái chết. Qua đó, Ngài hiên ngang bước vào vinh quang vĩnh cửu (Mt 16,27). Ngài không phải chỉ là một người được Thiên Chúa xức dầu và sai đi, Ngài còn là chính Thiên Chúa Ngôi Lời làm người.

Thứ Bảy Tuần XXI Thường Niên - Năm A

Thứ Bảy Tuần XXI Thường Niên - Năm A

Thiên Chúa được ví như một ông chủ sắp đi xa. Vì tin tưởng các đầy tớ của mình, nên khi vắng nhà (c. 14), ông không ngại giao phó cho họ những món tiền rất lớn, tùy khả năng. Người được năm yến, kẻ được hai, người được một (c. 15). Mỗi yến bạc tương đương với sáu ngàn ngày công. Hẳn các đầy tớ hiểu ý chủ muốn mình đầu tư sinh lợi.

Thứ Sáu Tuần XXI Thường Niên - Năm A

Thứ Sáu Tuần XXI Thường Niên - Năm A

Chúng ta phải sẵn sàng như năm cô phù dâu khôn ngoan, hân hoan ra đón chú rể, tay cầm đèn thắp sáng. Thật ra năm cô dại chẳng phải là hạng vô tích sự. Chắc họ đã lo trang điểm cho mình. Khi biết mình hết dầu, họ đã lo vay mượn. Và khi bị từ chối, họ đã đi mua dầu giữa đêm khuya. Lúc có đèn sáng, họ đã gõ cửa xin vào dự tiệc cưới. Nhưng muộn quá! “Tôi bảo thật các cô, tôi không biết các cô!” Chẳng nên đổ lỗi cho chú rể đến chậm, khiến đèn của mình hết dầu.

Thứ Năm Tuần XXI Thường Niên - Năm A

Thứ Năm Tuần XXI Thường Niên - Năm A

Nếu chủ nhà biết canh nào kẻ trộm sẽ đến, hẳn ông sẽ canh thức, không để nó khoét vách nhà mình (c. 43). Còn người Kitô hữu, vì không biết ngày nào, giờ nào Chúa trở lại, nên họ phải canh thức luôn luôn, phải sẵn sàng liên lỉ. Canh thức không phải là không ngủ. Canh thức là sống đời sống Kitô hữu của mình cách trung tín, quảng đại. Canh thức không làm chúng ta bị căng thẳng thường xuyên, vì thấy mình như bị đe dọa bởi một tai họa có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Chúa cũng không cố ý đến bất ngờ, để ta không kịp trở tay.

Thứ Tư Tuần XXI Thường Niên - Năm A

Thứ Tư Tuần XXI Thường Niên - Năm A

Đối với người Do thái, ngôi mộ là điều nên tránh, vì bên trong đầy xương người chết và đủ mọi thứ ô nhơ (c. 27), tuy bên ngoài có vẻ sạch sẽ tốt đẹp. Đức Giêsu đã dám ví các kinh sư và người Pharisêu với ngôi mộ, vì bên ngoài họ có vẻ công chính trước mặt người ta, nhưng bên trong thì đầy đạo đức giả và gian ác (c. 28). Có sự tương phản giữa cái có vẻ bên ngoài và cái thực tế bên trong. Bên ngoài không diễn tả bên trong, nhưng làm hiểu sai cái bên trong. Tất cả nỗ lực của chúng ta là làm cho bên ngoài và bên trong nên một, để ai thấy bên ngoài của ta đều biết được điều sâu kín bên trong.

Thứ Ba Tuần XXI Thường Niên - Năm A

Thứ Ba Tuần XXI Thường Niên - Năm A

Đức Giêsu đã từng nói về tám Mối Phúc trong Bài Giảng trên núi. Trong chương này, Ngài sẽ nói với các kinh sư và nhóm Pharisêu bảy lần: “Khốn cho các ngươi!” Đây không phải là lời chúc dữ cho bằng là lời trách than, buồn tiếc, vì những sự giả hình, che đậy nơi một số nhà lãnh đạo Do thái giáo. Nhưng giả hình không phải chỉ là bệnh của một số kinh sư ngày xưa. Nó là bệnh của những Kitô hữu trong Hội Thánh của Mátthêu sau năm 70. Và nó cũng là bệnh của những Kitô hữu thuộc thế kỷ hai mươi mốt.

Thứ Hai Tuần XXI Thường Niên - Năm A

Thứ Hai Tuần XXI Thường Niên - Năm A

Vào thời thánh Mátthêu viết sách Tin Mừng, từ sau năm 70, có một sự xung đột nghiêm trọng giữa các Kitô hữu gốc Do Thái với những nhà lãnh đạo Do Thái giáo lúc bấy giờ. Bài Tin Mừng hôm nay phản ánh sự căng thẳng đó. Các vị kinh sư và những người pharisêu đầy quyền lực không muốn đồng bào của mình tin vào một ông Giêsu bị đóng đinh. Ai tin sẽ bị trục xuất khỏi hội đường (x. Ga 9, 22).

Chúa Nhật XXI Thường Niên - Năm A

Chúa Nhật XXI Thường Niên - Năm A

Thầy dạy người ta, khi xây nhà, thì xây trên đá chứ đừng xây trên cát. Vậy mà Thầy lại coi tôi là Đá, là nền kiên cố cho tòa nhà của Thầy. Phần tôi, tôi biết sự yếu đuối của tôi, và tôi biết quyền năng của Thầy. Tôi đã chìm xuống nước, dù biết Thầy đang ở trước mặt. Tôi đã kêu cứu và Thầy đã nắm lấy tôi giữa sóng cả, gió to. Tôi biết mình là kẻ kém lòng tin, hay hoài nghi và sợ sệt. Nếu Xatan và tử thần không thể thắng được tôi, thì đâu phải bởi tôi, mà do có Thầy đứng sau tôi

Thứ Bảy Tuần XX Thường Niên - Năm A

Thứ Bảy Tuần XX Thường Niên - Năm A

Nửa sau của bài Tin Mừng hôm nay có thể làm chúng ta bị sốc. Ðức Giêsu bảo ta đừng để ai gọi mình là thầy, vì chỉ có một Thầy, một vị lãnh đạo là chính Ngài; cũng đừng gọi ai là cha, vì chỉ có một Cha là Thiên Chúa trên trời. Vậy mà chúng ta vẫn gọi nhiều vị trong Hội Thánh là cha, là Ðức Thánh Cha, là giáo phụ, thượng phụ, viện phụ... Chúng ta có làm sai lời Chúa dạy không? Ta có phải hiểu theo nghĩa đen lời của Ðức Giêsu không?

Thứ Sáu Tuần XX Thường Niên - Năm A

Thứ Sáu Tuần XX Thường Niên - Năm A

Yêu người thân cận như chính mình cũng là điều rất khó. Có bao người làm chúng ta đau khổ và bị xúc phạm. Yêu thương và tôn trọng họ đòi một sự từ bỏ mình không nhỏ. Nhưng chúng ta cũng dễ coi mình là trung tâm và qui tất cả về mình. Chúng ta lạnh lùng trước nỗi đau, thiếu sẻ chia và độc đoán, đôi khi dùng tha nhân như phương tiện lót đường để ta tiến thân. Nói chung, dù yêu Chúa hay yêu người, chúng ta cũng phải ra khỏi mình, trao đi chính mình và chấp nhận mọi hy sinh mà tình yêu đòi hỏi.

Thứ Năm Tuần XX Thường Niên - Năm A

Thứ Năm Tuần XX Thường Niên - Năm A

Tiệc cưới này do chính nhà vua khoản đãi với sự chuẩn bị chu đáo. Vua đã mời các quan khách từ trước, và còn mời nhiều lần sau đó. Trước những lời mời trân trọng của nhà vua, họ đã chối từ. Thái độ của quan khách thật không sao hiểu nổi. Họ chẳng sợ xúc phạm đến nhà vua khi coi chuyện đi buôn và chăn nuôi quan trọng hơn chuyện dự tiệc cưới hoàng tử (c. 5). Thậm chí có kẻ còn bắt các đầy tớ, hành hạ và giết đi (c. 6). Những khách quý bây giờ trở thành kẻ sát nhân. Họ sẽ phải chịu cơn thịnh nộ ghê gớm của nhà vua về sự xúc phạm đó.


Các tin khác

BÀI VIẾT ĐƯỢC QUAN TÂM
THÁNH CA
HỌC HỎI LỜI CHÚA
  •   Đang truy cập 77
  •   Máy chủ tìm kiếm 11
  •   Khách viếng thăm 66
 
  •   Hôm nay 11,545
  •   Tháng hiện tại 11,545
  •   Tổng lượt truy cập 73,939,370