Chúa Nhật Lễ Lá

Thứ bảy - 01/04/2023 16:30      Số lượt xem: 707

Khi thầy trò đến gần thành Giê-ru-sa-lem và tới làng Bết-pha-ghê, phía núi Ô-liu, Đức Giê-su sai hai môn đệ và bảo: "Các anh đi vào làng trước mặt kia, và sẽ thấy ngay một con lừa mẹ đang cột sẵn đó, có con lừa con bên cạnh. Các anh cởi dây ra và dắt về cho Thầy


Tin Mừng : Mt 26,14-27,66

 Khi thầy trò đến gần thành Giê-ru-sa-lem và tới làng Bết-pha-ghê, phía núi Ô-liu, Đức Giê-su sai hai môn đệ và  bảo: "Các anh đi vào làng trước mặt kia, và sẽ thấy ngay một con lừa mẹ đang cột sẵn đó, có con lừa con bên cạnh. Các anh cởi dây ra và dắt về cho Thầy.  Nếu có ai nói gì với các anh, thì trả lời là Chúa cần đến chúng, Người sẽ gởi lại ngay."  Sự việc đó xảy ra như thế để ứng nghiệm lời ngôn sứ:   'Hãy bảo thiếu nữ Xi-on: Kìa Đức Vua của ngươi đang đến với ngươi hiền hậu ngồi trên lưng lừa, lưng lừa con, là con của một con vật chở đồ.

Các môn đệ ra đi và làm theo lời Đức Giê-su đã truyền.  Các ông dắt lừa mẹ và lừa con về, trải áo choàng của mình trên lưng chúng, và Đức Giê-su cỡi lên.  Một đám người rất đông cũng lấy áo choàng trải xuống mặt đường, một số khác lại chặt nhành chặt lá mà rải lên lối đi. 9Dân chúng, người đi trước, kẻ theo sau, reo hò vang dậy:  Hoan hô Con vua Đa-vít! Chúc tụng Đấng ngự đến nhân danh Đức Chúa! Hoan hô trên các tầng trời.

 Khi Đức Giê-su vào Giê-ru-sa-lem, cả thành náo động, và thiên hạ hỏi nhau: "Ông này là ai vậy?"  Dân chúng trả lời: "Ngôn sứ Giê-su, người Na-da-rét, xứ Ga-li-lê đấy."
Ðó là lời Chúa.

 Suy niệm

Chúng ta tưởng niệm cuộc Thương Khó của Chúa
khi thế giới hôm nay đang sống trong cuộc thương khó của mình.
Toàn bộ cuộc sống của nhân loại chịu ảnh hưởng bởi dịch bệnh
do một loại vi rút mới mà người ta chưa rõ tính chất của nó.
Nó có mặt ở trên hai trăm quốc gia, và bắt nửa dân số thế giới phải ở nhà.
Cả triệu người nhiễm bệnh, hơn sáu chục ngàn người chết.
Không đủ bệnh viện, không đủ giường, không đủ khẩu trang,
Không đủ máy thở, không đủ nhà xác, không đủ lò thiêu,
Và cũng không đủ nhân viên y tế được trang bị kỹ càng.
Cái chết đến khi người ta khó thở, ngộp thở và tắt thở.
Người chết thường phải chết một mình, vắng bóng người thân.
Chẳng có tang lễ cầu kỳ, có khi chẳng có người thân đưa ra mộ.
Trong bầu khí ảm đạm của cả thế giới đang chiến đấu chống dịch,
Thập giá của Đức Giêsu cách đây gần hai ngàn năm
Có đem lại cho chúng ta niềm an ủi nào không?
Đức Giêsu bị treo giữa trời và đất.
Tay chân Ngài bị đóng đinh, máu chảy ra từ những vết thương,
Trận roi đòn làm rách da thịt khiến Ngài kiệt sức.
Khuôn mặt của Ngài vẫn còn nguyên những vết khạc nhổ.
Ngài bị khạc nhổ ở nhà thượng tế Caipha và ở dinh Philatô.
Ngài luôn phải nghe những lời tố cáo của các nhà lãnh đạo.
Nhưng Ngài vẫn chẳng đáp lại một lời (Mt 26,63; 27,12-24).
Như con chiên trước lò sát, Ngài hiền lành đón nhận mọi sự.
Đức Giêsu trên thập giá là Đức Giêsu bị cám dỗ.
Cám dỗ này tương tự như cám dỗ trong hoang địa.
“Nếu ông là Con Thiên Chúa thì hãy xuống khỏi thập giá đi.
Chỉ cần xuống là chúng ta tin liền” (Mt 27,42).
Đức Giêsu đã không xuống, và cũng không xin Cha đưa mình xuống.
Ngài biết rõ Cha muốn Ngài ở đây, chịu cơn thử thách này.
Ngài biết Cha muốn Ngài uống chén đắng,
nên Ngài đã để cho mình bị bắt mà không kháng cự.
Cha sẽ giải thoát Ngài theo cách Cha muốn và vào lúc Cha muốn.
Đức Giêsu là Con, ở lại trên thập giá và để cho Cha định liệu.
Đức Giêsu trên thập giá là Đức Giêsu giang tay.
Và đây là hai bàn tay trắng.
Ngài không mang theo điều gì khi về với Cha, trừ tình yêu.
Ngài chấp nhận mất tất cả: mạng sống, danh dự, môn đệ…
Giuđa đã phản bội, Phêrô đã chối, môn đệ khác đã bỏ chạy.
Ngài bị coi là xấu xa hơn Barabba, bị đóng đinh giữa hai tên cướp.
Cả đến y phục Ngài mặc cũng đã bị tước đoạt.
Bây giờ cái chết đang từ từ nuốt chửng Ngài.
Hơi thở của Ngài trở nên khó khăn và ngắt quãng.
Nhưng điều kinh khủng hơn cả mà giờ đây Ngài bị mất,
đó là niềm an ủi đỡ nâng mà Ngài vẫn có từ Cha.
“Lạy Thiên Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con,
tại sao Ngài bỏ rơi con?” (Mt 27,46).
Vào lúc Ngài cần Cha hơn cả thì Ngài lại cảm thấy như bị Cha bỏ rơi,
Nhưng Đức Giêsu vẫn gọi Cha, trò chuyện với Cha, và hỏi Cha.
Đúng là Ngài thấy Cha xa cách mình, để mình bơ vơ,
nhưng chưa bao giờ Ngài để cho mối dây với Cha bị cắt đứt.
Đức Giêsu đã trút hơi thở cuối cùng như mọi người chúng ta.
Trước khi chết Ngài đã kêu lớn tiếng, đã gọi tên Thiên Chúa.
Ngài ra đi một mình như nhiều người trong chúng ta.
Cái chết của Ngài không có vẻ nhẹ nhàng êm ả,
nhưng khốc liệt như một cuộc chiến đấu đã mang về phần thắng.
Ngài đúng là một người công chính (Mt 27,19),
đúng là Con Thiên Chúa như lời viên sĩ quan dân ngoại (Mt 27,54).
Hôm nay cũng có bao bệnh nhân đang hấp hối trong Vườn Dầu.
Có những người đang bị đóng đinh vào giường bệnh,
Có những người sắp về với Chúa mà vẫn hỏi: Tại sao Chúa bỏ con?
Chúng ta cầu xin cho những ai chết giống Chúa trên thập giá,
chết cho Chúa và chết trong Chúa,
cũng hy vọng được sống lại như Chúa Giêsu phục sinh.

Cầu Nguyện

Lạy Chúa,
Con người hôm nay chênh vênh giữa trời cao và vực thẳm,
Chúa đã cho chúng con tự do để chọn
giữa thiện và ác,
giữa đồng cảm và vô cảm,
giữa chân lý và dối trá.
giữa tha thứ và hận thù,
giữa hiệp nhất và chia rẽ.
Chúa đã được giương cao khỏi mặt đất,
Và Chúa hứa sẽ kéo mọi người lên.
Vậy mà chúng con hôm nay vẫn còn chênh vênh!
Cuộc đời này có bao điều hút chúng con xuống,
Khiến chúng con cứ bị giằng co nghiêng ngả.
Xin giúp chúng con buông bỏ những đam mê trần tục,       
Để dám chọn điều Chúa đã chọn trên Thánh Giá:
chọn khó nghèo, nhục nhã, chọn tự hạ, khổ đau.
Nhờ sức mạnh cứu độ của Thánh Giá Chúa,
Xin đưa chúng con ra khỏi thế đứng chênh vênh
Để trọn vẹn thuộc về Chúa.

 
(Sr. Augusta Lý Bích Nam)
 

 
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

  Ẩn/Hiện ý kiến

Những tin mới hơn

 

Những tin cũ hơn

DC VC NVB Tach nen
BÀI VIẾT ĐƯỢC QUAN TÂM
THÁNH CA
HỌC HỎI LỜI CHÚA
  •   Đang truy cập 207
  •   Thành viên online 1
  •   Máy chủ tìm kiếm 14
  •   Khách viếng thăm 192
 
  •   Hôm nay 52,196
  •   Tháng hiện tại 1,062,333
  •   Tổng lượt truy cập 80,995,233