Phụng Vụ Lời Chúa Chúa nhật này giới thiệu cho chúng ta Thiên Chúa là nguồn bình an.
Xin trân trọng gửi đến Quý độc giả các bài đọc Lời Chúa Lễ Đức Mẹ Hồn Xác lên trời.
Chủ đề: Sống trước sự hiện diện uy quyền của Thiên Chúa
Từ bỏ chính mình là đặt mình ở dưới Thiên Chúa, không coi mình là trung tâm, và để cái tôi của mình trọn vẹn tùy thuộc vào ý muốn của Ngài. Thầy Giêsu đã sống từ bỏ mình như vậy trong suốt cuộc đời trần thế. Ngài luôn sống như một người con thảo, một người được Cha sai.
Theo Tin Mừng Gioan, ngay từ lần đầu gặp gỡ (Ga 1, 42), Đức Giêsu đã đặt cho anh Simon một tên mới: Kêpha, nghĩa là Đá. Trong bài Tin Mừng bằng tiếng Hy Lạp, Đức Giêsu nói với Simon: “Anh là Petros (Phêrô), và trên petra (đá) này, Thầy sẽ xây Giáo Hội Thầy.” Rất có thể Ngài đã nói với Simon bằng tiếng Do Thái thời của Ngài như sau: “Anh là Kêpha, và trên kêpha này Thầy sẽ xây Giáo Hội của Thầy.” Người Do Thái hầu như không có thói quen đặt tên con là Đá, Kêpha. Khi đặt cho Simon cái tên lạ, Đức Giêsu đã muốn trao sứ mạng cho anh. Anh sẽ là nền cho ngôi nhà mới của Thầy, do tay Thầy xây dựng (c. 18). Ngôi nhà ấy chính là Giáo hội, là cộng đoàn giao ước mới do Thầy lập nên.
Trong thánh lễ bế mạc Ngày Giới trẻ thế giới lần thứ 37, được tổ chức tại Lisbone, thủ đô Bồ Đào Nha, từ ngày 3 đến ngày 6-8-2023, Đức Thánh Cha Phanxicô cũng gửi đến cho giới trẻ thế giới thông điệp “Đừng sợ!”. Giữa một xã hội được đánh giá là “bệnh hoạn” và đang bị xâu xé vì chiến tranh, bạo lực, xung đột, vị Mục tử của Giáo Hội Công giáo mượn lời Chúa để trấn an các tín hữu, đặc biệt là các bạn trẻ: Đừng sợ!
Xin trân trọng gửi đến Quý độc giả các bài đọc Lời Chúa Chúa Nhật XIX Thường Niên - năm A.
Người phụ nữ trực tiếp gặp Đức Giêsu và ngỏ lời nài xin: “Xin thương xót tôi… con gái tôi bị quỷ hành hạ dữ lắm.” Người mẹ đau vì con của mình đau. Bà kêu xin Đức Giêsu thương mình, bằng cách chữa lành cho cô con gái. Nhưng bà chỉ gặp sự thinh lặng như thể Người không nghe thấy. Dầu vậy bà vẫn không ngừng đi sau và kêu to. Tiếng kêu dai dẳng của bà đuổi theo các môn đệ khiến họ bực bội.
“Đâu đâu ngài cũng tỏ ra một con người của Tin Mừng, cả trong lời nói lẫn hành động”
Kinh nghiệm bị Thầy bắt buộc phải qua bờ bên kia (c. 22), dù họ rất muốn ở lại bờ bên này để nếm dư vị của thành công vừa rồi. Sau phép lạ nhân bánh, người ta định tôn Thầy lên làm vua (Ga 6, 15). Chỉ cần Thầy gật đầu là trò được chia sẻ tiếng tăm và quyền lực. Các môn đệ đã bị ép lên thuyền, ngay lập tức, lúc chạng vạng tối.
Khi môn đệ xin Thầy giải tán đám đông, để họ đi mua thức ăn cho đỡ đói, Ngài bảo: “Họ không cần phải đi đâu cả. Chính anh em hãy cho họ ăn.”(c. 16). Như thế môn đệ được mời gọi trở thành người cung cấp thức ăn miễn phí. Hẳn là họ đã hết sức bối rối trước mệnh lệnh khó hiểu này. Làm sao chuyện đó xảy ra được? Làm sao nuôi được đám đông ngần này người ở nơi hoang vắng? Tất cả những gì họ có trong tay chỉ là năm cái bánh và hai con cá (c. 17).
Biến hình là một bừng sáng ngắn ngủi, bất ngờ, báo trước vinh quang phục sinh sắp đến. Thân xác Ðức Giêsu sẽ được vào vinh quang viên mãn khi thân xác ấy chịu lăng nhục và đóng đinh vì yêu Cha và yêu con người đến tột cùng. Chúng ta cũng được biến hình, được bừng sáng, nếu chúng ta dám yêu, dám từ bỏ cái tôi ích kỷ,
Đọc câu chuyện phép lạ hóa bánh ra nhiều trong bài Tin Mừng, chúng ta cần lưu ý đến hai chi tiết: Một là từ 5 chiếc bánh và 2 con cá mà cậu bé đã bỏ ra để chia sẻ cho mọi người khác mà phép lạ được thực hiện; Hai là sau khi chúc tụng, bẻ ra, Chúa bảo các môn đệ “hãy phân phát”. Qua hai chi tiết này, Chúa Giêsu nhấn mạnh đến việc chia sẻ, phân phối. Với nguồn tài nguyên phong phú của trái đất, theo nguyên tắc thì mọi người đều có thể no đủ, miễn là con người biết chia sẻ cho nhau và biết phân phối hợp lý.